nỗi nhớ sâu sắc
Đứng trên một tòa nhà cao tầng trong đêm
Trước mặt bạn là ánh đèn xinh đẹp của thành phố
Trăng trên trời cong như lưỡi câu
Nó khơi dậy nỗi nhớ sâu thẳm của kẻ lang thang
Dưới bầu trời đầy sao xa xôi
Thung lũng bình dị quê tôi
Trước ngôi nhà cổ
Đó là dòng sông trong vắt
Khói bay ra từ nhà bếp
Giọng hát du dương của gà trống
Trong ánh bình minh có chiếc cày trên vai cha tôi
Có con bò được mẹ ôm trong ánh hoàng hôn
Có những người bạn tuổi thơ bên bờ ao
Một con cá chạch xuất hiện trên tay tôi trong giấc ngủ
Hoa xuân nở trên sườn đồi
Quả mùa thu trên cành có màu đỏ
Những món ăn dân dã ở quê hương tôi tuy tưởng chừng đơn giản nhưng
Nhưng đầy hương vị của mẹ
Quần áo đẹp, đồ ăn ngon, thịt và rượu của thành phố
Nhưng lại thiếu đi chiều sâu tình cảm gia đình
Cuộc sống ngoài núi, sang trọng và giàu có
Nó cần phải được thực hiện sau khi làm việc chăm chỉ
Tòa nhà cung điện thực sự tuyệt đẹp
Nhưng tôi nhớ không khí trong lành, trong lành ở quê hương
Ánh đèn thành phố lễ hội thật rực rỡ
Nỗi nhớ nhà càng thêm mãnh liệt
Đứng một mình sau cửa sổ tòa nhà cao tầng
Nhìn về ngã tư làng xa