Ý định viết ban đầu của tôi rất đơn giản.Chính trong khoảnh khắc suy nghĩ mà niềm khao khát cái đẹp nảy sinh, và chữ viết là phương tiện tốt nhất để ghi lại vẻ đẹp.
Vậy định nghĩa của cái đẹp là gì?Đó là một người phụ nữ xinh đẹp hay một người đàn ông đẹp trai?Hay những bộ trang phục lộng lẫy, Pearl Baby?Tôi không thể giải thích rõ ràng điều này, nhưng nếu phải giải thích khái niệm về cái đẹp thì tôi chỉ có thể dùng ba chữ “chân, thiện, mỹ” để giải thích.
Hãy quay lại vấn đề chính, “pháo hoa của con người” chính xác là gì?Sự hiểu biết của tôi rất thô thiển, đó là mùi pháo hoa!Đó là một hình ảnh không thể diễn tả được.
Quê tôi ở Lĩnh Nam. Với sự phát triển của thời đại, dân làng ở đây dần không còn dùng củi để đốt lửa nữa mà thỉnh thoảng vẫn ngửi thấy mùi pháo hoa.
Cách đây không lâu, vào một buổi tối, tôi đang đi dạo ven sông ở quê, bỗng ngửi thấy mùi pháo hoa. Đây là mùi độc đáo tỏa ra khi đốt củi.Đây rõ ràng là người đang nấu cơm hoặc đun nước để tắm rửa.
Tôi phải nói rằng, đây là một cảm giác tuyệt vời.
Thật khó để nói nó thơm.Nhưng tôi chỉ có một điểm yếu cho nó. Con người ngày nay đang dần từ bỏ thói quen sinh hoạt ngày xưa. Điều này ổn. Tôi chỉ cảm thấy rằng nó thiếu một số hương vị.
Không ngờ lại được ngửi mùi pháo hoa lại khiến tôi vui đến thế, như được đoàn tụ với một người bạn đã nhiều năm không gặp.
Vẻ đẹp là thứ không thể diễn tả bằng vài từ. Tóm lại mỗi người đều có quan điểm riêng nhưng trong tiềm thức tôi nghĩ cái đẹp duy nhất chính là cái thiện.
Đã gần nửa đêm và đã đến lúc tôi phải đi ngủ.