Nỗi cô đơn và khao khát trong đêm mưa

Thời gian: 09/12/2025 Tác giả: Nghệ An Nhiệt độ: 98346℃

  Tiếng mưa ngoài cửa sổ rơi lộp độp, như vô số mũi kim li ti, nhẹ nhàng xuyên vào tim tôi.Đêm đã khuya, trong phòng chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt của chiếc đèn bàn, phản chiếu những bức ảnh cũ trên bàn.Nụ cười trong ảnh đã mờ nhạt từ lâu, chỉ còn lại nỗi nhớ nhung đọng lại trong lòng.

  Tôi nhớ mùa hè năm ấy, chúng ta cùng nhau dạo phố sau cơn mưa, không khí tràn ngập hương đất.Bạn mỉm cười nói rằng thế giới luôn trong lành sau cơn mưa, như thể mọi thứ có thể bắt đầu lại.Tôi gật đầu, nhưng trong lòng lại có chút bất an.Khi đó, không ai trong chúng tôi nghĩ rằng một ngày nào đó trong tương lai, chúng tôi sẽ trở thành người qua đường trong cuộc đời nhau.

  Hôm nay mưa vẫn rơi, đường vẫn ướt nhưng em không còn ở bên cạnh nữa.Mỗi khi bước một mình trên con đường quen thuộc này, nỗi cô đơn trong lòng tôi dâng trào như thủy triều, nhấn chìm mọi suy nghĩ.Những tiếng cười, những giọt nước mắt đã qua dường như cô đọng lại thành ký ức vĩnh cửu trong đêm mưa này.

  Anh đã cố lấp đầy khoảng trống trong lòng bằng sự bận rộn, cố dùng thời gian để làm vơi đi nỗi nhớ em.Tuy nhiên, mỗi khi màn đêm yên tĩnh, những cảm xúc cố tình kìm nén đó sẽ lặng lẽ trỗi dậy, như những sợi chỉ mỏng manh, quấn chặt lấy trái tim tôi khiến tôi khó thở.

  Có lẽ, cô đơn là một phần của cuộc sống.Chúng ta luôn học cách trưởng thành và đối mặt với nhau thông qua những cuộc gặp gỡ và chia ly liên tục.Tuy nhiên, có những cuộc chia ly giống như một vết sẹo trong tim không bao giờ lành được.Mỗi khi nghĩ đến em, từng khoảnh khắc trong quá khứ lại hiện lên trong tâm trí tôi như một cuốn phim, khiến tôi bật khóc.

  Mưa vẫn đang rơi.Thế giới bên ngoài cửa sổ dường như bị bao phủ bởi một lớp sương mù, làm mờ đi mọi đường nét.Tôi đứng trước cửa sổ, nhìn màn đêm dài vô tận, nỗi khao khát trong lòng càng ngày càng rõ ràng.Có lẽ, đây là sự an bài của số phận, cho phép chúng ta để lại dấu ấn sâu đậm trong cuộc đời nhau nhưng cũng phải buông tay.

  Càng về đêm, tiếng mưa càng nhỏ dần, chỉ còn lại tiếng gió xào xạc qua kẽ lá.Tôi tắt đèn và căn phòng chìm vào bóng tối.Trong đêm tĩnh lặng này, tôi thầm nói với mình: Tạm biệt nhé, những ngày đã qua.Tạm biệt em, người anh từng yêu rất nhiều.

Tuyên bố: Nội dung bài viết này được người dùng Internet tự phát đóng góp và tải lên, trang web này không sở hữu quyền sở hữu, không chỉnh sửa thủ công và không chịu trách nhiệm pháp lý liên quan. Nếu bạn phát hiện nội dung vi phạm bản quyền, vui lòng gửi email đến: [email protected] để báo cáo và cung cấp bằng chứng liên quan, nhân viên sẽ liên hệ với bạn trong vòng 5 ngày làm việc, nếu được xác minh, trang web sẽ ngay lập tức xóa nội dung vi phạm.