Trong nhóm bạn của tôi, có một cặp đôi đã hẹn hò được 4 năm. Họ xa nhau đến mức phải mất gần hai tiếng đồng hồ đi tàu điện ngầm mới gặp được nhau, đồng thời họ còn có nguy cơ bị sếp mắng vì đến muộn vào ngày hôm sau.
Hôm nay tôi đã trò chuyện với anh ấy và tôi hỏi anh ấy, điều đó có đáng không?Anh ấy nói rằng nếu bạn thực sự thích một ai đó, bạn sẽ không quan tâm liệu người đó có xứng đáng hay không.Anh ấy còn nói: Bạn biết đấy, tôi thường không thể dành một giờ để tập thể dục, nhưng tôi thà dành hai giờ trên đường chỉ để gặp cô ấy.Người ta nói người lớn chỉ phân biệt ưu nhược điểm, nhưng thành thật mà nói, tôi thường không thiếu những lời mời hẹn hò từ một số người, nhưng tôi có thể từ chối miễn là tôi có thể ở bên cô ấy một thời gian.
Chợt tôi nhớ đến một câu thoại ấn tượng khi xem phim “Ngô Văn Tây Đông”: Đừng sợ, tôi là người sẽ ủng hộ bạn.Tôi sẽ ngã xuống cùng bạn. Cho dù bạn có sa ngã đến đâu, tôi cũng sẽ ở đó để hỗ trợ bạn.Càng trải nghiệm, tôi càng cảm thấy khi quyết định song hành cùng ai đó thì nên để ý đến cảm xúc của đối phương khi có chuyện xảy ra. Bạn không thể ép thêm một người vào trái tim mình nữa, bạn sẽ ưu tiên ý kiến của người yêu khi phải lựa chọn giữa hai người.
Nếu không, có thể không phải là anh không yêu em mà chỉ là đó không phải là loại tình yêu duy nhất.Nếu bạn thực sự yêu một ai đó, bạn phải là ưu tiên hàng đầu của họ trong mối quan hệ của họ.Ưu tiên bạn trước.